Đến hát hò tán tỉnh chén miễn phí em gái nghành dễ dãi, lòng quên hết những yêu thương… Thì áo trắng vẫn về trong giấc mộng… Đâu phải ngủ là tạm ngừng cuộc sống… Là chìm vào vô thức để lãng quên… Tim vẫn đập và tim vẫn gọi tên… Vẫn nhung nhớ vẫn hướng về một cõi… Có khi nào bạn úp mặt vào gối… Khóc quên đời và quên cả thế gian? Ai đó quay lưng, Đến hát hò tán tỉnh chén miễn phí em nhân viên tươi ngon tim bạn vỡ tan… Thì nước mắt sẽ thành lời an ủi. Tôi biết lúc đó bạn đang rất buồn tủi… Đang hụt hẫng đang mê muội u sầu… Nhưng bạn ơi đừng giữ mãi niềm đau… Vì cái gì cũng cần có giới hạn… Tôi không muốn nói